Lời Chứng: BIẾN ĐỔI Của Jeannie Vi Tran.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình Phật giáo, Mẹ tôi thường dẫn tôi đi Chùa ăn chay vào những ngày lễ lớn.Bố tôi thì ảnh hưởng bởi nền văn hóa Pháp nên mỗi lần đến mùa Noel gia đình tôi đều thức để đón Chúa ra đời. Khi tiếng chuông ngân từ một ngôi nhà thờ gần đó vang vọng, Bố tôi kêu tôi hãy cầu nguyện... Lúc đó đối với tôi Phật giáo hay Công giáo chỉ là một tôn giáo dạy chúng ta ăn hiền ở lành.
Đến năm 1975, khi đất nước thay đổi thì tình trạng kinh tế gia đình tôi cũng bị ảnh hưởng.Bố Mẹ tôi bị đánh tư sản và tìm cách để đi "vượt biên" nhưng kết quả Mẹ và hai Anh tôi bị bắt. Năm 1978, tôi được gởi cho gia đình người bà con đi "vượt biên bán công khai". Đến Mỹ, tôi được một gia đình người Mỹ, Cơ đốc bảo trợ và nhận làm con nuôi. Họ dẫn tôi đi nhà thờ hằng tuần vào ngaỳ Chuá Nhật, họ dạy tôi đánh đàn Piano và cung cấp mọi sự cần dùng cho tôi. Nhưng lúc đó tôi thường hay buồn vì nhớ nhà. Tôi vẫn chưa biết tìm kiếm Chúa. Sau năm vào Đại học, tôi có quen một anh bạn, sau 3 năm chúng tôi thành hôn, tôi mới biết anh đạo Tin Lành. Hằng năm chúng tôi đều qua tiểu bang Tennessee và tôi cùng đi Nhà thờ với gia đình bên chồng nhưng lúc đó tôi cũng không tìm đến Chúa ! Lắm lúc chồng tôi dẫn các con đi Nhà thờ, còn tôi khi cảm thấy vui thi đi chung; ngược lại thì ở nhà. Mãi 15 năm chúng tôi chung sống cho đến đứa con thứ ba của tôi lúc được hai tuổi. Cháu bị một chứng bệnh cần phải giải phẩu khẩn cấp ! Đêm giao thừa năm ấy, vợ chồng tôi ngồi trong phòng chờ đợi. Đầu óc nặng nề, bất an vì không biết con của chúng tôi sẽ ra sao ! Ai có thể cứu con tôi vì các vị Bác sĩ bảo rằng họ cũng không chắc là sẽ làm được việc đó ! Chồng tôi có mời Mục sư Nguyễn Tấn Cảnh và Hội thánh đến để cầu nguyện và họ tiếp tục cầu nguyện cho gia đình chúng tôi. Sau cuộc giải phẩu, các Bác sĩ đều nói cho chúng tôi biết là Chúa đã cứu con chúng tôi vì họ cũng không biết làm sao mà cứu sống con chúng tôi. Họ nói đây là trường hợp rất đặc biệt (one of millions) ! Sau 21 ngày nằm trong phòng ICU, con tôi được chuyển qua phòng phục hồi và sau đó được xuất viện. Vài tuần sau chúng tôi trở lại Hội thánh để cảm ơn thì lúc đó có Mục sư Nguyễn Thỉ từ California qua ban phát Lời Chúa tại Hội Thánh Austin. Qua lời khuyến khích và kêu gọi của Ông Bà Mục sư Cảnh và các anh chị em trong Hội Thánh, tôi đã quỳ xuống và tiếp nhận Chúa Jesus làm Cứu Chúa của đời mình. Kể từ đó lòng tôi cứ ao ước cho mau đến ngày Chúa Nhật để đi lể Nhà Thờ. Tôi tham gia vào ca đoàn Hội thánh, theo học chương trình EE, vào ban Chứng đạo, thăm viếng, chia sẽ và làm chứng cho những người chưa biết Chúa về những ơn lành mà Chúa đã và đang làm trên gia đình của chúng tôi. Năm 2006, Chúa đưa Ông Bà Mục sư Huỳnh Văn Linh từ Lancaster đến để tiếp nối công việc xây dựng Nhà Chúa. Chúng tôi rất vui mừng vì tâm tình của Ông Bà chăm nom và hướng dẫn chúng tôi trong bước đường học, suy gẫm Lời Chúa và cầu nguyện.Chúng tôi đi học Lời Chúa và cầu thay cho nhau vào mỗi tối thứ Tư. Sau đó Mục sư Linh có mở khóa Thần Học Mỡ Rộng :'' Cuộc Đời Chúa Cứu Thế ".Tôi ghi tên học và cảm ơn Chúa đã cho tôi được hoàn tất hết 6 quyển. Chúa đã cho tôi có cơ hội mở rộng tầm nhìn của tôi về cuộc đời của Đấng Christ qua từng giai đoạn, địa danh và ẩn dụ giảng dạy. Chúa đã cho tôi thấy được kinh nghiệm từ nơi Ngài qua tình yêu thương, tha thứ và sự cứu rỗi.Bây giờ thì tôi ý thức rằng Tin Lành không giống như các tôn giáo khác chỉ dạy chúng ta ăn hiền ở lành là đủ. Dầu mình có ăn hiền ở lành như thế nào đi nữa cũng không sao cứu được mình. Chỉ có ân điển và bởi đức tin đặt vào Chúa là Đấng đã chết và sống lại để ban cho chúng ta một sự cứu rỗi và niềm hy vọng về một tương lai trong nước vĩnh hằng. Vì có Lời Chúa chép rằng : " Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời." (Ê-phê-sô 2:8). Lời Chúa có ảnh hưởng rất lớn trên con người mới của tôi, Chúa đã thay đổi tôi và dẫn dắt tôi hằng ngày " Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi." ( Thi-Thiên 119:105 )
Đôi khi tôi cũng yếu đuối về thể xác vì những sự khó khăn, thách thức chung quanh nhưng Chúa đã thêm sức cho tôi để vượt qua những thử thách đó : " Tôi đã làm được mọi sự là nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi." ( Phi -lip 4:13 ). Càng đi sâu vào cuộc đời của Chúa Jesus tôi mới thấy Ngài quá cao thượng, Chúa hạ mình rữa chân cho các môn đồ; Chúa chết vì tội của con người,trong đó có tôi nhưng chính trong lúc Ngài bị đóng đinh Chúa vẫn ban phát lời tha thứ : " Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì. " ( Lu-ca 23:34 ). Chúa đã chấp nhận thập tự giá để cho tôi và bạn nhận được sự tha thứ, được sự thanh sạch trước mặt Đức Chúa Trời. Chúa đã bao phủ con dân Ngài trong cánh tay yêu thương dẫn dắt. Chúa dạy "...mọi điều anh em làm,hãy lấy lòng yêu thương mà làm." ( Cô-rinh-tô 16:14 ). Từ lúc có Chúa tôi biết để ý đến nhu cầu của người khác, lòng tôi thấy vui với cái vui của họ và khóc với cái khóc của họ. Tôi có thể mở rộng tình yêu thương của tôi đến với những người còn sống xa cách Chúa hay những người thiếu tình yêu thương của gia đình, bạn bè. Tôi luôn cầu nguyện và xin Chúa ban phước cho họ. Tôi làm chứng và chia sẽ tình yêu thương của Chúa với những người bạn trong sở làm mỗi khi có cơ hội. Mỗi buổi sáng thức dậy tôi hằng cầu nguyện với Chúa vì biết rằng đó là sự tương giao cần thiết của một người con đối với Cha ở trên Trời và mỗi lần như vậy tôi cãm thấy lòng mình được bình an: " Vừa buổi sáng, xin cho tôi nghe sự nhân từ Chúa, vì tôi để lòng trông cậy nơi Chúa - xin chỉ cho tôi biết con đường phải đi vì linh hồn tôi ngưỡng vọng Chúa." ( Thi- thiên 143:8 )
Tôi và gia đình tôi cảm tạ ơn Chúa vì những gì Chúa đã ban cho gia đinh chúng tôi cùng Hội Thánh Tin Lành tại Austin trong những năm qua. Tôi tin rằng Chúa sẽ tiếp tục chúc phước cho Hội Thánh Ngài ở Austin được lớn mạnh trong tương lai "...như cây đứng bên dòng nước, sanh bông trái..." ( Thi -thiên 1:3 )
Riêng cá nhân tôi thì nguyện xin Chúa cho gia đình tôi được phục vụ Ngài như tâm tình của Giô-suê : "...ta và nhà ta sẽ phục sự Đức Giê-hô-va " ( Giô-suê 24:15 ).
Muốn thật hết lòng.